Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa? Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông, là cha, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. Còn riêng tôi, hình ảnh của bà nội sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi mãi tận sau này.
Bà tôi là người phụ nữ hiền từ, chất phác nhưng trong suốt cuộc đời của nội là sự vất vả, long đong và bệnh tật liên miên. Bà bị bệnh tiểu đường từ nhiều năm nay nên bà yếu lắm. Tôi rất thương bà, thương mái tóc đã bạc màu, thương những nếp nhăn hằn sâu trên khuôn mặt sạm đem vì sương gió và thương cái dáng đi chầm chậm, khập khễnh. Đôi mắt sâu dưới hàng lông cô mỏng luôn dõi theo tôi từng bước đi. Bà vất vả tần tảo sớm hôm nuôi bảy đứa con ăn học. Ông nội tôi mất sớm nên nỗi vất vả của bà càng lớn biết nhường nào. Nhưng cho dù có là bệnh tật, có là khó khăn thì bà vẫn luôn thương yêu tôi nhất.
Tôi còn nhớ thường được nằm ngủ trong hơi ấm của bà vào những ngày trời đông giá lạnh; hay mỗi khi có đồ gì ngon bà thường giành cho tôi. Lần nào khi có chuyện buồn tôi lại được bà ôm vào lòng. Những khi ấy tôi bỗng cảm thấy bà như đang truyền một hơi ấm tinh thần cho tôi, giúp tôi vượt qua nỗi buồn.
Nhưng căn bệnh đã làm cho bà phải dời xa tôi vào cái đêm hôm ấy. Đêm định mệnh đã lấy đi người bà mà tôi thương. Bà tôi đã bước sang Thế giới bên kia, nơi mà mãi mãi tôi không thể đến được. Đây là lần đầu tiên tôi biết đến sự mất mát. Sự mất mát làm thành khoảng trống trong con tim tôi. Sự mất mát mới to lớn làm sao khi tôi phải cách xa một người mà tôi yêu thương nhất.
“Bà nội ơi! Sao bà lại bỏ con mà đi vậy bà ?”Hằng đêm con khóc vì nhớ bà, nhớ bà nội của con. Con chỉ mong được gặp bà trong giấc mơ. Nhưng dù nỗi buồn đến đâu thì con cũng phải cố gắng sống, sống sao cho thật tốt để không phụ lòng bà và con biết từ một nơi nào đó bà luôn dõi theo từng bước đi của con.
Bà đã cho tôi một bài học thật quý giá : Ta hãy biết trân trong từng phút giây dù là nhỏ nhất khi ở cạnh người mà ta yêu thương. Tôi muốn nói hàng ngàn lần rằng “Con yêu bà! Hình ảnh của Bà sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn con.